“Đây là chuyện xui rủi, không ai muốn xảy ra” - các bị cáo cứ liên tục lặp lại câu đó trong phiên tòa sơ thẩm ngày 11-9 tại TAND TP Cần Thơ.
Hiện trường vụ án khiến 4 người chết và 1 người bị thương - Ảnh: T.T
Vụ đứt cáp máy vận thăng làm 4 người chết và 1 người bị thương. Nhưng thảm kịch trên không xảy ra, nếu...
Theo hồ sơ vụ án, Trần Hoàng Thám trực tiếp thi công công trình khách sạn Vạn Phát. Thám đã thuê một chủ cơ sở cửa sắt làm máy vận thăng để vận chuyển vật tư từ dưới lên các tầng lầu.
Và với sự đồng ý của Nguyễn Trọng Hiếu - kỹ sư xây dựng, giám sát thi công, chiếc máy tự chế trên đã được đưa vào sử dụng...
Trong quá trình bảo trì máy, chủ cơ sở cửa sắt phát hiện dây cáp bị gỉ sét, có nguy cơ đứt nên khuyên phải thay dây mới. Nguyễn Thanh Vàng - đội trưởng công trình - có báo lại cho Thám biết nhưng Thám không thay.
Phần Vàng vẫn phân công công nhân sử dụng máy.
Sáng 3-10-2011, Vàng phân công thợ hồ Huỳnh Văn Tâm điều khiển máy đưa vật tư lên lầu 8. Tâm cho chuyển 232 viên gạch ống vào máy. Khi Tâm chuẩn bị ấn nút vận hành thì có năm công nhân xin quá giang. Tâm đồng ý, bật công tắc điều khiển.
Khi đến lầu 3, cách mặt đất khoảng 17m, đột ngột dây cáp bị đứt và mọi người rơi xuống đất. Tai nạn đã khiến bốn công nhân thiệt mạng và một người bị thương.
Đứng trước vành móng ngựa, các bị cáo Thám, Hiếu, Vàng, Tâm đều biện hộ đây là tai nạn xui rủi mà phần lỗi do các bị hại tự ý ngồi vào máy.
Bị cáo Thám bào chữa rằng khi đưa máy vào sử dụng (bốn tháng trước) đã dùng phấn ghi trên tường thông báo: máy chỉ dùng vận chuyển vật tư, không chở người.
Kiểm sát viên chất vấn: “Bị cáo nghĩ sao khi những dòng chữ liên quan đến tính mạng con người lại ghi bằng phấn trên tường? Bốn tháng qua nắng mưa sương gió, những hàng chữ trên có tồn tại không?”.
Rồi kiểm sát viên nghiêm giọng rằng ngay thời điểm tai nạn xảy ra, ông có xuống hiện trường nhưng không thấy một chữ cảnh báo nào cả...
Trước câu hỏi của kiểm sát viên: Tại sao không chọn những dòng sản phẩm có uy tín bán trên thị trường mà lại thuê dân tay ngang chế tạo máy?
Bị cáo Thám cho rằng trước khi lắp đặt máy, bị cáo có đi đến một số công ty thấy họ sử dụng máy như vậy nên làm theo...
Bị cáo Hiếu trình bày trước đó bị cáo đã thử cho những bao ximăng có trọng lượng 750kg vào máy. Thấy máy vận chuyển ngon ơ nên đã thống nhất với Thám đưa máy vào sử dụng.
Tuy nhiên để đảm bảo an toàn, cả hai chỉ cho phép vận chuyển vật tư tối đa là 500kg. Hiếu lập luận: “Nếu bị cáo có mặt tại thời điểm đó sẽ không để năm công nhân tự ý ngồi vào máy. Trọng lượng của năm công nhân cùng với trọng lượng của 232 viên gạch đã làm dây kéo quá sức chịu đựng mới dẫn đến tai nạn như vậy”.
Kiểm sát viên bác bỏ khi đưa ra giám định của cơ quan chức năng kết luận rằng dây cáp đứt do gỉ sét, tua, bong tróc chứ không phải chở quá trọng tải.
Kiểm sát viên hỏi bị cáo Vàng sao dây cáp bị gỉ sét, chưa thay dây mới mà vẫn tiếp tục sử dụng? Bị cáo Vàng bào chữa mình có dán lên máy thông báo: cấm lên máy, ai vi phạm sẽ bị đuổi việc nhưng không hiểu sao năm công nhân tự ý ngồi lên.
Còn bị cáo Tâm kể: “Chú Vàng có chỉ dẫn, mà máy cũng dễ sử dụng, chỉ ấn nút lên xuống là xong... rồi thấy mấy anh em xin quá giang, bị cáo không nỡ từ chối...”.
Hội đồng xét xử nhận định tai nạn xảy ra do các bị cáo quá chủ quan, khinh suất. Lý ra phải sử dụng máy vận thăng đạt chuẩn trên thị trường giá 300 triệu đồng mới đảm bảo an toàn cho người lao động. Đằng này bị cáo Thám thuê người làm thủ công với giá 65 triệu đồng.
Bị cáo Hiếu biết máy chưa được cơ quan thẩm định nhưng không kiên quyết ngăn chặn mà lại đồng ý để Thám đưa máy vào sử dụng.
Bị cáo Vàng dù biết dây cáp gỉ sét nhưng lại tiếp tục phân công cho bị cáo Tâm điều khiển máy.
Bị cáo Tâm chưa qua trường lớp nào nhưng khi được phân công lại không từ chối.
Tòa tuyên phạt Thám và Hiếu mỗi bị cáo 5 năm tù, Vàng và Tâm mỗi bị cáo 3 năm tù nhưng cho hưởng án treo với thời gian thử thách là 5 năm cùng về tội “vi phạm quy định về xây dựng gây hậu quả nghiêm trọng”.
Nhiều người dự khán cảm thấy tiếc cho họ và đau lòng cho những người đã khuất bởi đúng như lời phân tích của hội đồng xét xử là nếu như tất cả tuân theo quy định an toàn lao động, đừng chủ quan, cũng như xem trọng sự an nguy của người khác thì có lẽ vụ án này sẽ không xảy ra...